Từ khi còn là một đứa trẻ, tôi được truyền cảm hứng về việc đi du học và gặp gỡ con người đến từ các quốc gia khác nhau. Mỗi khi nghĩ về điều đó tôi lại mỉm cười. Tôi tưởng tượng mình là một người hay cười, dễ hòa nhập, trong môi trường quốc tế – điều đó đã thúc đẩy tôi phát triển các kĩ năng mềm, đặc biệt là khả năng giao tiếp bằng tiếng Anh. Tôi đến các câu lạc bộ tiếng Anh vào cuối tuần sau khi học ở thư viện tại trường. Nhiều lúc, tôi lẻn vào các lớp học tiếng Anh trong giờ ra chơi, tận dụng mọi cơ hội để nói chuyện với bất kì người nước ngoài nào tôi gặp dù vẫn luôn mắc lỗi.
Tôi luôn khao khát được sống trong môi trường của những con người luôn khao khát sống và học hỏi. Tôi nhận thấy câu lạc bộ tiếng Anh là nơi có nhiều người như vậy. Đó là nơi tôi đã gặp Paul – người có ngọn lửa nhiệt huyết bùng cháy nhất mà tôi từng gặp, một người có hoài bão đem lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho những người xung quanh bằng cách sống với phiên bản tốt nhất của chính họ.
Hoài bão của Paul có chung tiếng nói với hoài bão của tôi và chúng tôi quyết định cùng nhau tạo ra một cộng đồng phát triển kĩ năng mềm đặc biệt là kĩ năng giao tiếp bằng tiếng Anh.
Vừa đi làm toàn phần ở Samsung ban ngày, hàng tối và cuối tuần, chúng tôi tập trung vào phát triển cộng đồng. Chúng tôi đầu tư cho cộng đồng công sức, thời gian và đặc biệt là tình yêu, nhiệt huyết của tuổi trẻ. Chúng tôi chia sẻ những câu chuyện kết nối các chuyên gia nước ngoài với những thành viên của cộng đồng, khuyến khích họ nói lên suy nghĩ của chính mình. Chứng kiến mọi người đứng lên sân khấu với sự tự tin và can đảm nói lên suy nghĩ của mình tôi nhận thấy một điều khác biệt, một cảm giác tôi đã tìm kiếm bấy lâu, đầy hứng thú và mãn nguyện. Lúc đó, tôi mới cảm thấy mình thật sự sống.
Mỗi ngày, khi truyền được cảm hứng cho một người khác, tôi lại cảm thấy ngọn lửa đam mê cho sự nghiệp đào tạo phát triển con người. Lúc đó chúng tôi mong muốn việc xây dựng và phát triển cộng đồng có thể trở thành công việc toàn thời gian của cả hai.
Mọi việc đã không diễn ra như tôi dự tính. Sau hơn một năm hoạt động, chúng tôi mở lớp đào tạo chuyên sâu đầu tiên và không đạt kết quả như mong đợi. Tôi đi công tác dài ngày, Paul phải lo mọi việc, chúng tôi gặp rắc rối với giảng viên và thiếu nhân sự vận hành/chăm sóc khách hàng. Chúng tôi quyết định dừng lại hoạt động của cộng đồng.
Tự nhận thấy cần phải phát triển, vững hơn nữa về tinh thần lẫn kĩ năng quản lí kinh doanh, tôi quyết định nghỉ việc ở Samsung để đi du học với suất học bổng toàn phần của Liên minh châu Âu Erasmus; còn Paul đi làm tại Nhật.
Đến châu Âu, trái tim tôi vẫn luôn hướng về niềm đam mê phát triển cộng đồng như hồi ở Việt Nam. Tôi đặt mục tiêu rằng mình cần phải học tốt và phát triển mối quan hệ với cộng đồng doanh nhân, học tập từ người nước ngoài, phát triển kĩ năng quản lí và tổ chức sự kiện. Với một kế hoạch rõ ràng, chỉ vài tháng sau khi đặt chân đến châu Âu, tôi bắt đầu tổ chức các sự kiện chia sẻ kiến thức. Mỗi tuần, nhóm chúng tôi gặp nhau một lần, nhìn mọi người đến chia sẻ và cười vui vẻ, tôi càng thấy mình sống có ý nghĩa hơn. Niềm đam mê theo đuổi sự nghiệp đào tạo, phát triển con người ngày càng bùng cháy mạnh mẽ trong tôi.
Tôi hoàn thành xuất sắc khóa học thạc sĩ và trở về Việt Nam với mong muốn chuyên tâm vào sự nghiệp đào tạo nhưng mọi việc một lần nữa đã không như tôi dự tính. Gia đình tôi lo lắng thấy tôi không tìm một công việc ổn định mà lại làm những việc không đem lại kết quả rõ ràng như tổ chức sự kiện cộng đồng. Tôi cảm thấy cắn rứt bởi sự lo lắng của gia đình. Tôi cảm thấy mình cô độc không có ai giúp đỡ. Tôi đã chạy trốn để bảo vệ đam mê. Tôi quyết định sang Malaysia làm cố vấn kĩ thuật cho Emerio – một đối tác của Dell.
Hằng ngày tôi dậy sớm, tập thể dục – viết – đọc – luyện nói, sau đó đi làm rồi lại tiếp tục về tập thể dục – viết – đọc – luyện nói. Tôi tổ chức sự kiện hằng tuần để mọi người có thể gặp gỡ, chia sẻ kiến thức Tôi đầu tư gần như hết số tiền kiếm được vào việc tham gia các chương trình phát triển bản thân và tổ chức sự kiện. Gia đình tôi ở Việt Nam vẫn gọi điện để chia sẻ những băn khoăn, lo lắng về những gì tôi đang làm. Mỗi lần nghe tiếng thở dài của mẹ, của chị, tôi lại cảm thấy tội lỗi vì tôi đã khiến những người mình yêu thương nhất lo lắng. Tôi cảm thấy kiệt sức trong cuộc đấu tranh giữa sứ mệnh với cội nguồn của sứ mệnh – gia đình. Tôi gần như bị bùng nổ, cảm giác biết ơn gia đình lớn bao nhiêu thì sự giằng xé lớn bấy nhiêu. Tôi đã quyết định viết ra hết những tâm tư về gia đình; tôi viết về khao khát không ngừng sống, yêu thương và cho đi được khơi gợi từ chính gia đình mình. Một ngày tôi làm việc ở công ty 8 tiếng và dành 6 đến 8 tiếng để viết, làm cộng đồng và học hỏi. Tôi cảm thấy mình được giải tỏa nỗi niềm khi viết. Khi cảm giác đó lớn hơn mỗi ngày, một lần nữa tôi quyết định nghỉ công việc kĩ sư lần hai chuyên tâm phát triển sự nghiệp viết và đào tạo Tôi quyết tâm sẽ khiến gia đình tự hào
Đó là lúc tôi đã viết ra lời khẳng định “yêu” của tôi cho cuộc đời mình:
I am Jen, a passionate/ Trainer/ – bold/present Writer Who Empowers others to reach/ them potentials to make a/ different in life/ Who Empowers
Khi lời khẳng định được viết ra, nó trở thành một thực thể tồn tại – ‘người bạn’ của phiên bản tuyệt vời nhất của chúng ta. Mỗi lúc cảm thấy mình xuống đáy của sự tuyệt vọng, người bạn’ đó lại nhắn nhủ tôi rằng chúng tôi đang trên con đường hội ngộ, hãy tiếp tục.
Sau khi nghỉ việc, tôi gặp khủng hoảng về tài chính lẫn tinh thần nhưng vẫn tin mình sẽ tìm ra cách vì tôi đã biết rõ con người mà tôi muốn trở thành. Tôi vẫn cặm cụi ngồi viết dù lúc ấy không có đủ tiền ăn, hay tiền thuê trọ. Có những ngày tôi cảm giác không muốn sống, tôi vẫn thấy có một niềm tin mạnh mẽ rằng tôi sẽ tìm ra cách. Tôi rơi vào giai đoạn trầm cảm, và vào ngày tột cùng của giai đoạn đó – tôi được một người lạ nhường chỗ ngồi và động viên rằng tôi tin bạn sẽ làm được những gì bạn làm, vì tôi thấy được sự cam kết của bạn ngồi đây mỗi ngày. Tôi lấy lại niềm tin cuộc sống vì người lạ quan tâm, như là vũ trụ cũng quan tâm và hỗ trợ những gì tôi làm. Sau ngày đó, một người bạn nhắn tin rằng đã gửi tặng tiền để tôi tự mua quà sinh nhật, một món tiền nhỏ, 50 Euro, nhưng đã giúp tôi vượt qua khó khăn lúc đó, trang trải được chi phí và thuê một chỗ ở tạm. Cùng thời điểm đó, tôi đã tìm được dự án giáo dục của một công ty của Bỉ, đánh dấu lần đầu tiên tôi được trả lương để làm công việc mà tôi đam mê và theo đuổi bấy lâu. Sau đó tôi nhận được học bổng thạc sĩ của Chính phủ Anh về quản trị quốc tế. Nhờ lời khẳng định tự lập cho mình, tôi đã tổ chức các sự kiện đào tạo ở Anh và tiếp tục cho ra đời những cuốn sách và phát triển con người và khả năng lãnh đạo.
Mỗi ngày, tôi đều cảm thấy mình chỉ mới bắt đầu hành trình, chỉ cần tôi tiếp tục cố gắng, không ngừng học tập và cho đi thì tôi sẽ hiện thực hóa lời khẳng định của mình. Gia đình và mọi người vẫn băn khoăn về những việc tôi làm nhưng tôi biết có một điều họ không băn khoăn, đó là sự kiên trì và nhiệt huyết của tôi. Đôi khi tôi cũng tự băn khoăn về những điều tôi đang làm, nhưng có một thứ luôn dẫn đường cho tôi, đó là niềm tin về sứ mệnh cuộc đời và tôi đang hiện thực hóa nó mỗi ngày. Lời khẳng định đó khơi gợi những “hạt mầm” tích cực trong tôi: ý chỉ, niềm tin, nghị lực để cố gắng phát triển, yêu thương và cho đi mỗi ngày.
Có thể bạn băn khoăn rằng, không phải chúng ta sẽ đạt được tất cả những gì chúng ta muốn, không phải tất cả chúng ta sẽ trở thành con người chúng ta muốn. Nhưng nếu bạn không hành động như con người bạn muốn trở thành, bạn sẽ không ngẫu nhiên trở thành nó. Lời khẳng định của phiên bản tốt nhất của bạn đóng vai trò như là chỉ dẫn cho bạn biết cần hành động, ứng xử thế nào mỗi ngày. Bạn viết ra một lời khẳng định rằng bạn sẽ trở thành một người tốt bụng, bạn khẳng định đó là phần con người tốt nhất của mình. Nghĩ đến lời khẳng định đó, bạn bắt đầu ứng xử như một người tốt bụng: chào và chúc chủ bảo vệ một ngày mới tốt lành, giúp một cậu bé qua đường, cười với đồng nghiệp khi đến cơ quan… Dần dần những hành động đó sẽ thành thói quen và bạn hành động mà không cần suy nghĩ.
Vậy lời khẳng định về con người tốt nhất của bạn là gì?
Viết ra một câu mô tả chính xác về người mà bạn muốn trở thành. Hãy tạo ra một lời khẳng định bản thân để nó dẫn đường, khơi gợi ý chí, niềm tin và nghị lực giúp bạn cố gắng mỗi ngày.
GÓC DÀNH CHO BẠN
Sau khi đã vẽ hình ảnh tuyệt vời nhất của mình trong ngày, giờ đây bạn sẽ cần khẳng định để con người tuyệt vời nhất đó tồn tại trong thế giới thật cùng bạn, nhắc nhở bạn mỗi khi muốn gục ngã hay mệt mỏi.
Lời khẳng định bản thân
Tên tôi là: | …(tên) | … (tính từ để mô tả phiên bản tốt nhất của bạn) | Người mà | … (ảnh hưởng hưởng mà bạn muốn tạo ra trong xã hội) | … Vai trò lý tưởng mà bạn muốn làm | … (nhóm đối tượng bạn muốn tạo sự ảnh hưởng) |
GÓC CUỐI NGÀY
– Ba trải nghiệm khiến tôi cảm thấy hứng khởi và tin rằng tôi có thể trở thành phiên bản tốt nhất của minh:…
– Nếu không thể nghĩ ra trải nghiệm nào, bạn có thể viết ra ba trải nghiệm bạn cần có để tiến gần đến phiên bản tốt nhất của mình…
– Ba điều khiển tôi cảm thấy muốn cảm ơn trong nay là:…
Nguồn: Trích “30 ngày thay đổi thói quen –
Hành trình xác định và nuôi dưỡng phiên bản tuyệt vời nhất của bạn”
___________________________
Follow Facebook DNU – Trung tâm Việc làm và Khởi nghiệp sinh viên tại ĐÂY để cập nhật job mới và các kỹ năng cần thiết mỗi ngày.